Trong quãng đời tu hành của các đạo hữu đã từng gặp phải truyện rác chưa? Theo đạo hữu thì như thế nào mới bị gọi là truyện rác?

1. Truyện bị tác giả drop ngang xương:

Thề là cái vụ này gây ức chế lắm luôn! Dù truyện có hay bao nhiêu mà tác giả nỡ cắt ngang cái rụp thì mình cũng xin được CHÊ nha!

Trước đó mình đã gặp cảnh này không ít lần. Rõ ràng là tác vừa hoàn xong một bộ rất thú vị, điểm 10 cho chất lượng, sau đó một hai tháng tác ra bộ mới, đương nhiên mình sẽ nhảy ngay vào hố không chút do dự, ai dè được trăm chương thì… xoẹt!

Cảnh này xuất hiện ở các tác giả đại thần lẫn các tác giả mới nên không lường trước được. Thế nên mình hay có thói quen chờ truyện hơn 500 chương mới dám mò vào. Còn những truyện đã full sẵn thì ôi thôi sướng rồi, cứ xem ít bình luận và review, thấy hợp gu rồi thì nhảy vào hố thôi.

Nhân tiện giới thiệu cho mọi người mấy bộ truyện full mà mình mới tu luyện xong gần đây, bao hay nha: Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm, Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình, Công Tử Đừng Tú, Vô Địch Thiên Đế.

2. Truyện có tam quan đồi bại:

Mình không nói thể loại truyện có main là vai phản diện vì ranh giới giữa tốt và xấu nó khá là mờ nhạt, nhưng tam quan đồi bại là kiểu truyện có main ấ.u d.âm các bé loli, main giết cha giết mẹ, main bán đứng anh em vì lợi lộc, cưỡng bức vợ người khác… Đây là những hành vi hết sức tởm lợm mà mình không nghĩ nó lại được đưa vào trong tiểu thuyết để vô số người đọc như vậy. Kiểu người này không xứng đáng làm nhân vật chính!

3. Truyện hậu cung không có chất xám:

Mình không phản cảm truyện hậu cung, nhưng mấy ông tác giả làm ơn viết hậu cung thì cũng đừng quên là mình đang viết huyền huyễn, chứ đọc truyện từ đầu tới cuối toàn gái với gái, không cứu gái thì cũng trang bức với gái, trong khi hệ thống tu luyện thì viết cẩu thả, các mối quan hệ khác như tình thân, tình bằng hữu, tình đồng môn đều vứt cho ch.ó ăn vì người xung quanh đều bận nhòm ngó cái hậu cung đó của main rồi, vai phản diện thì cũng chỉ biết ra tay với đám hậu cung của main hoặc mặn mòi hơn là NTR, mưu sâu kế hiểm gì mà đến con nít lớp ba nó còn cười cho thì thôi thà mấy cha chuyển qua viết sắc hiệp miẹ nó đi cho đẹp trời, còn có chút tác dụng vào ban đêm…

Đương nhiên cũng có không ít siêu phẩm hậu cung não to vẫn rất đáng xem đó nha, điển hình như Con Đường Bá Chủ, Đại Phụng Đả Canh Nhân, Đại Niết Bàn, Linh Cảnh Hành Giả, Ác Ma Doanh Địa

4. Truyện sao chép cốt truyện của truyện khác:

Vấn đề này khá là nhạy cảm nên mình không nói đích danh truyện nào, chỉ là vài năm trước có một dạo khi thể loại “vô địch văn nhưng không biết mình vô địch” bắt đầu xuất hiện, liên tiếp mấy bộ sau đó đều có mô típ giống y hệt như vậy khiến mình còn tưởng bị dejavu, đọc tới đâu cũng thấy “đoạn này quen thế nhở?!”

Mà tệ nhất là, đạo rồi thì thôi đi, có tâm thì viết cho xong đi, nhưng không, bẵng đi một thời gian mình quay lại xem thì một nửa truyện thuộc thể loại đó đều đã bị drop ngang!

Tức muốn lật cái bàn! (╯‵□′)╯︵┻━┻

=======

Truyện rác thì đâu đâu cũng có, nên khi chọn truyện các đạo hữu nhớ cẩn thận xem review truyện trên fanpage YY hoặc dauladailuc.com để không sa nhầm mấy hố phân nha!

= GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH =