Đọc truyện tiên hiệp đang phê pha tự dưng gặp phải mấy tình tiết “éo le” này là mình cảm thấy như nhai trúng sạn. Có ai thấy khó chịu giống mình hông?

1. Phế vật bị từ hôn rồi quay lại báo thù

Tình tiết này mình thấy nhiều lắm luôn nè. Có một đoạn thời gian thể loại main phế vật bị nhà gái đến từ hôn xuất hiện nhan nhản trong các bộ truyện tiên hiệp, sau đó việc main trở nên mạnh lên rồi quay lại báo thù người ta được xem là cách YY vả mặt sung sướng nhất. Đơn cử như trong truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế, Đấu Phá Thương Khung

Nhưng mà bạn ơi, khi bạn 20 bạn cảm thấy làm vậy là ngầu là sướng, đến khi 30 và bắt đầu có con, bạn mới hiểu được cảm giác đứa con gái mình yêu thương nâng niu nhất lại phải ở bên một thanh niên đã nghèo còn bố láo là chuyện ức chế cỡ nào =)))

Đời này không có cơm trưa miễn phí, bạn không chứng minh được giá trị bản thân trước thì sao lại mong người ta đánh giá cao mình? Chẳng ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với bạn khi bạn chẳng mang lại lợi ích gì cho người ta cả.

2. Không được tông môn coi trọng nên cướp tài nguyên

Tương tự như tình tiết ở mục 1, main không có thiên phú thường hay gia nhập tông môn và bị bắt làm tạp dịch hoặc công việc có địa vị thấp, sau đó oán hận trong lòng rồi tìm cách cướp lấy tài nguyên trong tông môn để bản thân mạnh lên, cuối cùng còn quay lại trách móc hoặc tệ hơn là báo thù tông môn.

Có sinh viên mới ra trường nào không có bối cảnh tốt mà được tuyển vào làm sếp không bạn ơi? Người bình thường đều phải đi lên từng bậc thang sự nghiệp, đều phải bắt đầu từ con số 0 cả. Vì là main nên phải được ưu ái hơn người khác hay sao?

Hơn nữa main còn âm thầm cướp tài nguyên của tông môn rồi quay lại mắng chửi người ta, chẳng khác nào kẻ ăn cướp còn la làng. Mình ghét nhất kiểu main cho rằng bản thân là cái rốn vũ trụ. @.@

3. Người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở, trứng gặp trứng rụng

Sạn này mình thấy nhiều nhất trong các truyện hậu cung harem và sảng văn. Main đi tới đâu là nữ nhân đổ rào rào tới đó, hầu như toàn bộ nữ nhân xinh đẹp thông minh và có bối cảnh nhất đại lục đều yêu main, mà hễ yêu vào là IQ giảm còn có 50 hay gì ấy. J

Biết là truyện nhưng cũng đâu cầu phi lý và YY như vậy đâu, ngay cả fangirl cũng có người hâm mộ người này, không hâm mộ người kia. Ai cũng có gu riêng cả, dựa vào cái gì mà toàn bộ nữ nhân trên đại lục đều có chung gu là main vậy?

Kiểu tình tiết này mình đã thấy trong Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài, Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

4. Các công tử thế gia và phú nhị đại đều rất nguuu

Sự thật là những người có điểm xuất phát cao hơn người khác thường được nuôi dạy rất tốt, học được nhiều bản lĩnh từ cha mẹ mình, giỏi về kinh thương, chuẩn về giao tiếp cũng như cách nhìn người. Chỉ có một số ít kẻ không nên người thì hầu như đều bị bỏ quên trong gia tộc và không được bồi dưỡng.

Ấy thế mà hễ gặp main là phú nhị đại và thế gia công tử đều thành thiếu niên choai choai không não lại còn hám gái… Tác giả tìm cơ hội cho main thể hiện bằng cách dìm người khác chỉ chứng tỏ vị tác giả đó không đủ năng lực viết truyện.

Còn rất nhiều tình tiết gây khó chịu khác xuất hiện trong truyện tiên hiệp nhưng thôi mình sẽ dừng ở đây kẻo bị mắng là bà thím khó ở. Đúng là càng đọc truyện nhiều thì càng yêu cầu cao hơn á mấy bạn ơi.

= GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH =