Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, cho nên trong hầu hết các bộ truyện tiên hiệp hiện nay, dù thuộc thể loại harem hay 1vs1 hay no couple thì đều có không ít bóng hồng xuất hiện, có người để lại dấu ấn đậm sâu trong lòng độc giả, mà có người thì bị quên mất ngay sau khi đọc xong.

1. Như thế nào là xây dựng tốt hình tượng nhân vật nữ?

Nếu ai đã từng xem Đệ Nhất Danh Sách của Hội Thuyết Thoại Trửu Tử sẽ biết hình tượng nhân vật nữ chính Dương Tiểu Cận được xây dựng không kém cạnh gì nam chính Nhâm Tiểu Túc, cái gọi là “song túc song phi” cần có hai người ở cùng một tầng mây đồng hành cùng nhau. Nếu chỉ có một bên nỗ lực, bên còn lại chỉ cần xinh đẹp và chờ kẻ thù của người yêu mình đến bắt làm con tin thì thôi dẹp mẹ giùm đi! @.@

Hoặc trong bộ Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu của Hắc Sơn Lão Quỷ, từ nữ chính có bệnh tự kỷ đến nàng cấp trên xinh đẹp mạnh mẽ hay nhân cách người mẹ bí ẩn của main đều được tác giả mô tả rất trọn vẹn và đặc sắc, dù truyện đã kết thúc gần một năm nhưng mình vẫn nhớ như in về các nàng.

Muốn biết tác giả xây dựng hình tượng nhân vật nữ chính tốt hay không rất dễ, bạn chỉ cần ngẫm lại xem có bao nhiêu hình tượng nhân vật nữ khiến bạn nhớ mãi không quên?

2. Hình tượng nhân vật nữ không có điểm nhấn:

Kiểu này thì nhan nhản khắp nơi rồi, có thể nói đa phần các tác giả viết tiên hiệp đều không mấy chú trọng vào hình tượng nữ nhân, chỉ cần các nàng xinh đẹp nũng nịu là được. Đây là một trong những nguyên nhân mà mấy tác giả đó viết sách hoài cũng không nổi tiếng.

Điển hình có thể kể tới Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài, bộ này lúc đầu xây dựng nội dung cốt truyện rất thú vị, nhưng về sau khi số lượng nhân vật nữ càng lúc càng đông (ta dùng hai bàn tay cũng đếm không hết ạ) và tính cách người nào người nấy chỉ có một màu, dù lúc ban đầu có người lạnh lùng, người nhiệt tình, người stundere hay gì gì thì sau chừng chục chương tiếp xúc với main, ai cũng thành miếng keo da chó dán dính sau đít hắn.

Xin lỗi chứ kiểu nữ nhân như vậy đến ta còn thấy chán, nói gì tới các độc giả nam khác. Cũng chính vì thế mà đa phần độc giả bộ này bỏ ngang sau vài trăm chương, nghe đâu vì ra mắt truyện tranh nên bộ này cũng thái giám luôn rồi.

3. Vì sao đa số các tác giả viết tiên hiệp lại ít trau chuốt cho hình tượng nhân vật nữ?

Bởi vì bọn họ bận trau chuốt cho nhân vật chính và đề cương dàn ý mất rồi.

Nhưng mà các tác giả ơi, nếu các vị đã chú trọng vào con cưng là main thì xin hãy viết một tác phẩm no couple để độc giả được tận hưởng chất tiên hiệp của bộ truyện, chứ đừng cố gắng tạo ra một nữ nhân xinh đẹp tuyệt vời nào đó rồi ném cho main, có khác gì một bình hoa di động vừa vô dụng vừa phiền toái đâu. Main của chúng ta xứng đáng có một (hoặc vài) người đồng hành tốt hơn thế!

Ngoài ra còn có một nguyên nhân thương tâm khác là đa số tác giả tiên hiệp của chúng ta đều là cẩu độc thân, cả ngày ngồi viết lách gõ chữ thì lấy đâu ra thời gian đi quen bạn gái? T_T Không có bạn gái thì làm sao hiểu được phụ nữ mà sáng tạo ra một nhân vật nữ khiến trái tim độc giả rung động? Thương gì đâu luôn á!

Đương nhiên vẫn có những tác giả vừa xây dựng hình tượng main rất tốt vừa tạo ra các nhân vật nữ đáng nể, chỉ là hầu hết bọn họ đều ở cấp bậc đại thần với khả năng xây dựng nhân vật đỉnh cao, điển hình như Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc, Lão Ưng Cật Tiểu Kê, Ngã Hội Tu Không Điều, Mại Báo Tiểu Lang Quân

Nói tóm lại, mình chỉ hy vọng các tác giả khi viết truyện tiên hiệp chú ý xây dựng hình tượng nhân vật nữ tốt hơn một chút, đừng cho rằng các nàng chỉ là gia vị đi kèm mà có thể tuỳ tiện ném vào nồi lẩu. Đôi khi một hương vị mới lạ nhưng phù hợp sẽ làm nồi lẩu đó trở nên ấn tượng và ngon lành hơn hẳn. ^^

= GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH =